ph99 'Nhà nghỉ 0 đồng' gầm cầu Ba Son, phận người khổ cực mưu sinh ngày nắng nóng

Đăng ngày:

Online Games ph99

Dưới gầm cầu, thi thoảng, họ bị đánh thức bởi tiếng còi xe, bởi giọt mồ hôi chảy dài trên đầu má hay giật mình tỉnh giấc vì sợ mất cắp đồ đạc…

TP.HCM có hơn 200 cây cầu lớn nhỏ, đã gắn với vùng đất này từ thuở xa xưa. Bên dưới mỗi cây cầu là một thế giới mang màu sắc khác biệt. Dưới

gầm cầu, nơi tạm trú của những phận người tất bật mưu sinh sau nửa ngày làm việc khắc khổ.

Đó là nơi trốn nóng bất đắc dĩ của anh tài xế, cô bán vé số, nhóm bạn trẻ dưới thời tiết nắng gắt. Cũng có người buôn bán dưới dạ cầu hơn nửa đời, thuộc lòng hết tên phố xá, trở thành những “google map sống”.“Khách sạn, nhà nghỉ” 0 đồng dưới gầm cầu

Hơn 11 giờ trưa, chúng tôi đến chân

cầu Ba Son, nơi được xem là “trạm dừng chân” bất đắc dĩ của nhiều người. Lặng lẽ quan sát, chúng tôi cảm nhận rõ hơi thở chậm rãi của thành phố trong khoảnh khắc này.

Một vài người đàn ông nằm vắt vẻo trên chiếc xe máy, một chị bán vé số tựa lưng vào bức tường, đôi mắt khép hờ. Cảnh tượng ấy khiến chúng tôi chợt nhận ra, trong nhịp sống vội vã, ai cũng cần một khoảng dừng nghỉ ngơi để tiếp thêm sức lực. Và họ đành chọn gầm cầu để gửi gắm giấc ngủ trưa tạm bợ của mình.

Nhiều người lao động tranh thủ nghỉ trưa dưới chân cầu Ba Son

ẢNH: THÁI THANH

Sau ca làm buổi sáng, anh Trần Văn Nghị cùng các đồng nghiệp di chuyển ra chân cầu Ba Son để nghỉ trưa. “Thời điểm mùa hè

nắng nóng、cao điểm, có tiền chưa chắc đã mua được chỗ ngủ ở đây. Dưới chân cầu không nắng nóng như trên kia, lại thêm gió sông thổi lồng lộng nên ngủ mát lắm”, anh Nghị cười nói.

Làm công trình ở TP.HCM nhiều năm, anh Nghị chia sẻ rằng ngủ trưa dưới dạ cầu dường như là một “nét văn hóa” của người lao động ngoài trời. Bởi lẽ, tiền công cả ngày chỉ có vài trăm, nếu buổi trưa tốn vài chục tiền uống nước trong quán cà phê thì “không sống nổi”.

Anh bộc bạch: “Khu trung tâm thành phố, giá cả đắt đỏ, không phù hợp với người lao động như tôi. Thế nên sáng nào, tôi cũng mang theo cơm trưa, đến giờ thì cùng anh em ra chân cầu nghỉ ngơi. Chúng tôi hay nói đùa với nhau, nơi này giống như khách sạn hay nhà nghỉ nhưng đặc biệt ở chỗ không tốn đồng nào”.

Không gian mát mẻ, bình yên dưới chân cầu khiến nơi đây trở thành điểm nghỉ ngơi lý tưởng của nhiều người lao động

ẢNH: THÁI THANH

Với chiếc mũ lưỡi trai che ngang mặt, anh Ngọc Bi là một tài xế ôm cố gắng tranh thủ từng phút giây yên tĩnh hiếm hoi để chợp mắt. Anh Bi tự nhận mình là tài xế “đời cũ”, vì không có điện thoại thông minh để chạy cho các ứng dụng công nghệ.“Tôi chủ yếu chạy khách quen, trưa nào cũng tạt qua đây nằm nghỉ một chút. Vì sợ mất xe nên tôi nằm ngủ luôn trên yên, có động tĩnh gì là giật mình tỉnh ngay. Chạy xe ôm mỗi ngày chỉ đủ sống nên ngủ trưa ở gầm cầu cũng là cách tôi tiết kiệm ít chi phí. Lâu lâu nếu có chạy cuốc tối, tôi cũng lại đây nghỉ chút. Nhưng ban tối nơi đây vắng vẻ vì không có ánh sáng lại hơi nhiều muỗi’, anh Bi kể.

Bình yên chốn thị thành

Giữa những xô bồ, hối hả của

TP.HCM, không gian dưới chân cầu Ba Son như mang một sắc thái đối lập - bình yên và chậm rãi. Dù chỉ là những giây phút ngắn ngủi, nhưng đối với nhiều người lao động, đây là khoảng lặng cần thiết để nghỉ ngơi trước khi bắt đầu ca làm việc mới.

Hơi thở của dòng sông, tiếng gió nhẹ, những giấc ngủ vội vã trên những chiếc xe, manh chiếu hay chiếc võng… Tất cả tạo nên một nhịp sống riêng ở nơi đô thị.

Dáng ngủ quen thuộc của nhiều tài xế

ẢNH: THÁI THANH

Khi mặt trời đứng bóng, đó cũng là lúc gầm cầu Ba Son trở nên tấp nập. Không chỉ công nhân, tài xế công nghệ mà ngay cả nhân viên văn phòng, các bạn sinh viên cũng tìm đến đây để nghỉ trưa.

Anh N.V.T tâm tình, bản thân là người nhập cư, lên thành phố

mưu sinh、nên muốn tiết kiệm hết sức để gửi về cho gia đình. “Một thân một mình sống ở đây, nhiều lúc tôi thấy nơi này chật chội, đông đúc, không có chỗ nào cho người nhà quê như mình. Nhưng từ ngày được các anh em rủ rê ra gầm cầu nghỉ trưa, tôi thấy nơi chốn này bình yên đến lạ”, anh T. nói.

Một số người căng võng ở chân cầu thang để ngủ

ẢNH: THÁI THANH

Những chiếc võng được căng sẵn để "đánh dấu chủ quyền"

ẢNH: THÁI THANH

Người đàn ông cúi đầu, tay phe phẩy chiếc nón lưỡi trai rồi nói tiếp, khoảng tháng 4, tháng 5, khi tiết trời nóng đỉnh điểm, gầm cầu càng “đắt khách”. Những ngày đó, anh và đồng nghiệp phải gắng ăn cơm thật nhanh để ra gầm cầu chọn được “chỗ đẹp”.“Tuy đông người đến nghỉ trưa nhưng ai nấy đều rất trật tự, văn minh. Họ nói chuyện nhỏ nhẹ, mở loa điện thoại với âm lượng vừa phải để tránh ảnh hưởng những người xung quanh nghỉ ngơi. Ngay cả những người giàu có cũng ra gầm cầu nghỉ mát vì sợ ngồi máy lạnh nhiều tốn điện và hại cho sức khỏe. Năm nay nếu nóng quá, nhằm khi tôi ngủ đây buổi tối luôn ấy chứ”, anh T. nói rồi cười giòn tan.

Đầu giờ chiều, thành phố bắt đầu tấp nập trở lại, nhịp sống hối hả chảy trôi. Những cuộc mưu sinh không ngừng nghỉ lại tiếp tục bắt đầu.

Năm 2024, Nikolai Sokolov, một nhiếp ảnh gia người Nga đã dành cả mùa hè của mình để ghi lại hoạt động của người dân Sài Gòn dưới các gầm cầu.

Trên trang Saigoneer, nhiếp ảnh gia có chia sẻ: “Tôi đã đi du lịch rất nhiều ở Việt Nam và thường dừng chân dưới những cây cầu để tránh nắng hoặc mưa. Tôi bắt đầu để ý nhiều người hay ngồi dưới gầm cầu, nhất là ở miền Nam. Có gì đó rất đặc biệt ở họ - mỗi gương mặt đều có một câu chuyện…”.

//Chèn ads giữa bài

.push {、//Nếu k chạy ads thì return

if、return;、var mutexAds = '';

var content = $;

if {、var childNodes = content[0].childNodes;

for {、var childNode = childNodes[i];

var isPhotoOrVideo = false;

if == 'div') {

// kiem tra xem co la anh khong?

var type = $.attr + '';

if >= 0) {、isPhotoOrVideo = true;

}、}、try {、if && && !isPhotoOrVideo) {

if {、childNode.after);

arfAsync.push;

}、break;、}、}、catch { }、}、}、});、function htmlToElement {

var template = document.createElement;

template.innerHTML = html;

return template.content.firstChild;

}